Người không bao giờ đến
Thực ra chờ đợi một người không đáng sợ, điều người ta sợ chính là bỏ ra rất nhiều thời gian, tình cảm nhưng đến cuối cùng không nhận lại được gì.
Cậu biết không, hôm đó tôi đã chờ cậu rất lâu dưới trời mưa tầm tã, dưới mái che của trạm chờ xe buýt. Dòng người vẫn qua lại dưới những chiếc ô, kim đồng hồ đã quay được nửa vòng tròn và cậu vẫn chưa đến. Chắc chắn cậu không biết điều này: khi cậu nói rằng muốn ở bên cạnh tôi, đó cũng là lúc tôi tuyệt vọng nhất vì biết bản thân mình không còn tin vào tình yêu nữa.
Sự xuất hiện của cậu khiến tôi do dự: có nên thử một lần nữa hay không, giữa nỗi sợ phải tổn thương một lần nữa.
Và cậu, chắc chưa ai nói cho cậu biết tôi là người kém cỏi trong những mối quan hệ xã hội. Tôi không thích chỗ đông người, không thích sự ồn ào của quán xá. Tôi còn kém cỏi trong việc kết bạn. Khi mà phải nghĩ ra quá nhiều điều để nói với một người mà tôi không biết rõ, tôi cảm thấy không thoải mái. Thế giới của tôi ít người, hoang sơ, và cậu đã bước vào.
Mẹ tôi nói tôi sẽ gặp được người khiến thế giới của tôi thay đổi. Tôi sẽ bớt an toàn hơn, sẽ đón nhận tình cảm của người khác hơn, sẽ kể cho họ nghe những câu chuyện về tôi, sẽ lắng nghe thế giới của họ. Mẹ tôi còn nói đó sẽ là một người khác xa trí tưởng tượng của tôi, sẽ khiến cho tôi luôn cảm thấy lạ lẫm khi đi cùng. Khi mở lòng ra, tôi mới có thể tìm cho mình con đường đó.
Dạo gần đây, thời tiết cứ thay đổi thất thường, tôi lại ngẩn ngơ nghĩ về cậu cùng rất nhiều ưu tư. Để tôi kể cho cậu nghe một vài điều buồn nhất. Những tháng năm khi cậu đến, hàng giờ liền nằm trên giường gác tay lên trán và nghĩ về lý do cậu đối xử tốt với tôi. Rõ ràng chính cậu là người dịu dàng với tôi trước. Rõ ràng chính cậu nói tôi là người tốt nhất trước. Rõ ràng cậu nói tôi quan trọng với cậu. Tất cả những điều khiến tôi hạnh phúc và hi vọng cuối cùng lại lặng thinh, biến mất.
Dưới bầu trời này, tôi tự hỏi vì sao nhiều người lại cô đơn đến như vậy. Có người cô đơn vì khao khát tự do. Có người yêu thích cuộc sống tự lập. Còn có người cô đơn vì chờ một người không bao giờ đến.
Bức thư không tiêu đề
Có phải người ta do dự giữa được mất, thiệt hơn. Vì sợ tổn thương nên bỏ lỡ. Soạn thư mới, nội dung không tiêu đề.
Trong mối quan hệ của chúng ta đã có những quyết định sai lầm. Nhưng có lẽ viết ra những dòng này và cho em biết tất cả những điều anh nghĩ là điều đúng đắn nhất trước giờ anh từng làm cho em.
Anh gặp em vào những ngày khó khăn nhất của đời anh. Khi mà người ấy vừa ra đi, để lại trong anh một khoảng trống lớn thì em xuất hiện. Khi anh không còn muốn nhấc chân mình đi tìm tình yêu, khi trái tim anh mệt nhoài, khi anh muốn dừng lại tất cả thì em lại mang đến một tia hi vọng.
Anh đã trải qua giai đoạn mà chính anh không thể hiểu rõ tình cảm của bản thân như thế nào và tình cảm dành cho em ra sao. Trong khoảng thời gian đó anh đã không thể đưa ra phán đoán và quyết định dứt khoát với mối quan hệ của chúng ta.
Sau này thì anh đã hiểu, thứ khiến em buồn chính là sự do dự của anh. Anh đã từng khát khao và mong mỏi thứ cảm xúc dịu dàng từ em. Chúng xoa dịu vết thương lòng trong anh và lấp đầy nỗi cô đơn khắc khoải. Vậy mà anh lại không có đủ dũng cảm để nói với em rằng hãy ở lại bên cạnh anh. Trong hai chúng ta, không ai có đủ dũng khí bước tới. Lại không có cách nào từ bỏ. Cả hai bên cạnh nhau vì chân ái nhưng lại không phải tình yêu. Người ta gọi đó là một mối quan hệ chưa thể đặt tên.
Điều gì khiến anh lựa chọn bắt đầu mà duy trì một mối quan hệ như vậy. Một mối quan hệ mà anh và em đều phải tự tìm kiếm chính mình trong đó. Một mối quan hệ mà anh không biết phải lấy tư cách nào để giữ em bên cạnh. Một người khiến anh vừa cảm thấy ấm áp, vừa cảm thấy bình anh.
Có lẽ khi em rời xa, anh đã nhận ra tất cả. Anh đã khao khát tình yêu của em nhưng lại sợ làm em tổn thương. Em đã mong anh đón nhận em. Nhưng anh lại chần
chừ. Anh không tự tin rằng mình sẽ tốt hơn nếu tiếp tục. Càng không thể chắc chắn anh có thể dành cho em điều trọn vẹn nhất.
Anh đã để em phải chịu rất nhiều thiệt thòi mà khi em không còn ở bên nữa, anh mới nhận ra. Anh mong khi ở một nơi xa nơi anh, em cũng nhận ra được điều mình cần. Điều khiến em trở nên tốt nhất. Điều khiến em hạnh phúc nhất.
Điều cuối cùng, anh mong cho chúng ta có đủ dũng khí và thành tâm để tự đặt tên cho một mối quan hệ ta đã từng băn khoăn. Hãy gọi anh, nếu như em có thể quay về. Hãy gọi anh nếu như em không định quên anh và vứt bỏ những điều từng xảy ra.
Một người bạn muốn yêu
Tôi muốn yêu một người không do dự giữa tôi và bất cứ điều gì khác. Thứ tình yêu không cần phải đắn đo liệu đây có phải là đáp án đúng hay không.
Tôi muốn yêu một người mà tôi luôn là ưu tiên số một. Có thể vì tôi mà bớt đi những tật xấu. Có thể vì tôi mà bớt đi những cuộc vui. Có thể dành cho tôi một khoảng trời đủ rộng, một tình yêu đủ lớn, một vòng tay đủ bao dung.
Tôi muốn yêu một người không do dự giữa tôi và bất cứ điều gì khác. Thứ tình yêu không cần phải đắn đo liệu đây có phải là đáp án đúng hay không.
Tôi muốn yêu một người nhận ra tôi giữa đám đông. Một người hiểu được nỗi cô đơn đằng sau sự im lặng của tôi, lý do đằng sau những lần tôi giận dỗi, tình yêu đằng sau những lần tôi ghen tuông.
Tôi muốn yêu một người mà thay vì tranh cãi, chúng tôi sẽ ôm nhau để bỏ qua những lỗi lầm. Một người có thể lấp đầy những cô đơn khắc khoải, những muộn phiền cùng tôi. Vượt qua thử thách dù là sóng gió hay bình lặng đều nhất quyết không buông tay.
Có phải đó là điều chúng ta đều mong muốn trong một mối quan hệ yêu đương? Có phải vì tất cả những người trước đây chưa bao giờ vì bạn làm những điều đó? Họ đến và hút cạn lấy tình yêu trong trái tim bạn. Họ đến và rồi rời đi. Chưa bao giờ cho bạn cảm giác an toàn.
Có lần bạn tôi nói: tôi bớt kiêu ngạo, hạ thấp tiêu chuẩn của mình xuống, gặp gỡ một người bình thường và hẹn hò với người đó nhưng tôi không thể làm như thế. Tôi không muốn một tình yêu như thế. Tôi muốn dành sự đợi chờ của mình cho một người xứng đáng. Vì không muốn cả đời nghe lời xin lỗi. Vì không muốn một mối quan hệ luôn phải nhẫn nhịn. Tôi thả chọn cô đơn chứ không vội nắm tay một người.
Rốt cuộc của chúng ta là mối quan hệ gì? Người làm bạn buồn nhất lại là người bạn yêu nhất. Chính là bởi bạn không nghĩ rằng họ sẽ làm tổn thương bạn.
Tôi bị thu hút bởi sự bí ẩn, một chút ngỗ nghịch từ cậu. Trên da cậu có những nốt đỏ ửng lên. Tôi tưởng tượng như mình sắp lao đến sát cậu, mặt đối mặt, chạm lên những nốt nhỏ đó, miết thật mạnh để xem liệu nó có thể phai đi.
Một buổi chiều có bầu trời đẹp nhất tôi từng nhìn ngắm. Từng gợn mây bồng bềnh màu hồng và đậm dần về phía chân trời. Chúng tôi nằm trên đám cỏ vàng úa đi vì mùa hè khô khốc, nhìn lên những tán cây đã rụng gần hết lá. Cậu ấy quay mặt nhìn về phía tôi hỏi về những áng mây đang lướt qua nhau liệu có ngày gặp lại.
Tôi do dự, trốn tránh ánh mắt thăm dò từ cậu ấy, thở vài nhịp đủ dài để đợi một chiếc lá từ trên cây cao lao xuống và chạm mặt đất.
Bất chợt bầu trời của tôi tối đen: một khung hình mà đôi mắt tôi không thể bắt lấy được. Mắt tôi nhắm vội như bị đánh cắp đi ánh sáng. Môi của cậu ấy mềm và ngọt như quả đào chín mọng. Khoảnh khắc cậu ấy đặt lên môi tôi nụ hôn ấy, tôi đã tưởng tượng rằng chúng tôi sẽ cùng nhau sau này.
Tôi đã nghĩ mình tìm thấy người có thể nương tựa và tôi tiếp tục hy vọng. Tôi và cậu ấy không nói với nhau điều gì sau nụ hôn lần đó. Liệu những điều tôi đang nghĩ có khiến cậu ấy khó xử? Cậu ấy nên cho tôi một lời giải thích cho nụ hôn đó. Cậu ấy trốn tránh sự bối rối của tôi, quay mặt đi và ngân nga đoạn nhạc trong ca khúc được phát ra từ chiếc headphone.
Chính tôi của khi ấy không biết được mối quan hệ của chúng tôi là gì và nên là gì. Tiến một bước sợ không phải tình yêu. Lùi một bước lại sợ bỏ lỡ một cuộc tình. Tôi bị bóp nghe trong những con đường không có lối thoát.
Phải làm thế nào để tìm ra câu trả lời? Và chính tôi của khi đó cũng không biết đó là lần cuối cùng chúng tôi có thể gặp lại.
Đọc sách giấy làm khả năng ghi nhớ và nắm bắt thông tin tốt hơn, tránh giảm thị lực mắt. Hãy mua cuốn sách Hẹn Nhau Phía Sau Tan Vỡ với mức giá rẻ nhất theo link dưới đây.