Trại Hoa Vàng là câu chuyện về cậu học trò tên Chuẩn. Bằng một phép màu kỳ diệu, trong cuộc chạy đua vào trường top Trần Cao Vân.
Nội dung tác phẩm
Mặc dù là một học sinh được coi là ” bét bèn bẹt”, nhưng Chuẩn không những đỗ vào trường điểm mà còn thừa số 0,5 điểm. Từ một đứa con vô tích sự,Chuẩn đã trở thành niềm tự hào của bố mẹ. Cùng với đó là quá trình ” cưa đổ “ mối tình đầu của Chuẩn với nàng Cẩm Phô.
Có lẽ hiếm có nhà văn nào ở Việt Nam lại có thể hiểu được tâm lý tuổi mới lớn như chú Ánh. Tôi đã đọc hàng chục tác phẩm của chú và có cảm giác như những tác phẩm đó sẽ không bao giờ cũ đối với những thế hệ sau. Đương nhiên, truyện Trại Hoa Vàng cũng không phải là ngoại lệ.
Từng trang sách đã dẫn bước tôi vào một thế giới lạ kì với muôn vàn cảm xúc khác nhau. Nhưng có lẽ hai hình ảnh mà tôi ấn tượng nhất chính là cái tam giác “Béc-mu-đa” – chi tiết mà mỗi lần nghĩ đến tôi không thể nhịn được cười, và không thể không nhắc đến cái kết ấn tượng, khiến người đọc không khỏi suy ngẫm: trong không gian thơ mộng của Chuẩn và Cẩm Phô, anh chợt nhận ra sự hiện diện của cô bạn hàng xóm bé nhỏ, người mà có lẽ đã mến anh từ lâu lắm rồi.
Đây là một trong những truyện dài mang đầy đủ đặc trưng văn phong của chú Nguyễn Nhật Ánh: hài hước, trong sáng, nhẹ nhàng, và cái kết dù có hậu vẫn thoáng chút man mác buồn. Bạn đọc chắc không thể quên được chi tiết hài hước “tam giác Béc-mu-đa” trong câu chuyện.
Rồi cả những cảm nhận của nhân vật chính về người cha khó tính nhưng giàu tình yêu thương, đều được chú Ánh thuật lại rất tự nhiên mà không kém phần hài hước. Trại hoa vàng thực sự là một trong những truyện dài không thể bỏ qua của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.
Review sách Trại Hoa Vàng
Cuốn sách là hội tụ của nhiều tình cảm khác nhau. Tình bạn tinh nghịch, quậy quá nhưng chân thành của nhóm bạn Chuẩn, Phú Ghẻ, Cường. Rồi lại có cả tình yêu với ” cô tiểu thư đại gia” con gái chủ tiệm thuốc tây Hồng Phát, Cẩm Phô. Tình hàng xóm tự nhiên, ấm áp của bé Thảo nhà hàng xóm. Ngoài ra, câu chuyện còn ẩn chứa tình cảm gia đình đằng sau những câu chuyện về tình cảm học trò. Ba Chuẩn, một người khó tính, hà khắc, nhưng sau tất cả chúng ta có thể thấy tình yêu thương con sâu sắc.
Trai hoa vàng gợi đến cho ta rất nhiều về khoảng thời gian cắp sách tới trường. Nó làm tâm trí ta nao nao về những hồi ức đẹp. Những chi tiết tưởng chừng như rất đơn giản những lại đóng vai trò rất quan trọng trong sự trưởng thành của mỗi người. Truyện không nặng về vấn đề triết lý, mà nó đem cho ta cảm giác bình yên, giản dị nhất định trong tâm hồn.
Câu chuyện kết thúc có hậu nhưng còn đâu đó trong mỗi chúng ta vẫn có những suy tư riêng không thể diễn tả thành lời. Chi tiết Chuẩn thoáng nghe thấy tiếng chạy vút qua ai đó giống như nhỏ Thảo. Ta sẽ thấy một chút xót xa cho cô bé ấy. Lời từ chối rất tự nhiên của Chuẩn trước lời ngỏ ý muốn xin hoa hồng của Thảo vì cậu nghĩ rằng hoa hồng chỉ dành cho người cậu thích vào lúc đấy là Cẩm Phổ. Và Chuẩn đâu hay rằng, đó chính là lời tỏ tình. Rất nhiều người đọc sẽ đặt ra câu hỏi rằng tại sao Chuẩn lại không đem tặng bó hoa hồng cậu đang cầm trên tay cho nhỏ Thảo.
Tuy vẫn là đề tài về thứ tình cảm trong sáng, nhẹ nhàng, nhưng Nguyễn Nhật Ánh không mang đến cho ta cảm giác nhàm chán. Mỗi một câu chuyện, ông lại mang đến cho người đọc một sự một suy tư riêng, một niềm thích thú riêng. Đậm nét trong tác phẩm của ông là hình ảnh, mâu chuyện mang nét hoài cổ Việt Nam xưa. Lối văn đơn giản, ngôn từ bình dị, dân dã cũng là một trong những nét đặc trưng làm nên tên tuổi và sực hấp dẫn không chỉ ở Trại hoa vàng mà còn ở mỗi cuốn chuyện của Nguyễn Nhật Ánh.
Tiếng cười, niềm vui, niềm hạnh phúc, nhưng bài học, những kỷ niệm là cái mà ta tìm được trong mỗi trang sách của Trại hoa vàng. Ta có thể thấy tìm thấy tiếng cười khoái trá trong tình huống dở khóc dở cười của bé Thảo, khi em phải ngồi lặng im nghe Chuẩn ngân nga, ê a vừa đàn vừa hát. Mặc dù, tiếng đàn như tiềng quạt vào thùng thiếc cùng với tiếng hát bò rống, cô bé vẫn miếng cưỡng khen hay và chạy về nhà mất tiêu.
Ta có thể tìm thấy niềm hạnh phúc trong khoảnh khắc Chuẩn tưởng chừng sẽ phải về quê chăn bò thì lại biết tin mình đỗ trường top. Thêm nữa, ta còn thấy những bài hoc qua quá trình học tập phấn đấu nâng cao thành tích học tập của Chuẩn và Cẩm Phô. Ta còn tìm được kỷ niệm vui đùa qua những trò đùa nghịch của bộ nữ quái 10A2 với Chuẩn. Hay là những trò đùa, những “ông tơ, bà nguyệt” xe duyên tình cảm.
Thế giới trong trại hoa vàng không chỉ có vườn hoa nhỏ chứa những bông hồng, bông cẩm chướng, mà chưa đựng trong đó bao nhiêu niềm hi vọng của Chuẩn, của Thảo, của Bé Châu,…Thế giới có sự ấm áp của tình thương, trại hoa vàng không chỉ là thú vui của Chuẩn mà nó còn là mong muốn của một đứa con muốn góp một phần công sức của mình vào giúp đỡ gia đình.
Thế giới của những cô cậu mới lớn, mong muốn được khẳng định bản thân, có một tình yêu. Thế giới ấy không phải lúc nào cũng đầy thi vị. Cũng có những biến động, nhưng điều quan trọng hơn ở cách xử lý tình huống của các nhân vật. Nó là cho câu chuyện trở nện nhẹ nhàng, thoải mái nhưng không nhạt nhẽo, trôi tuột mà người đọc sẽ luôn nhớ đến như một ấn tượng khó phai. Sẽ có những lúc, bạn ngồi một mình và rồi chợt ngồi vu vơ nghĩ đến câu chuyện và bạn sẽ phải thốt lên rằng : Sao câu chuyện ấy lại hay đến vây?
Trại hoa vàng có lẽ là khu vườn cho chúng ra thưởng thức và cảm nhận. Đây là cuốn sách mà nên đọc một lần trong đời mình.