Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya được Nhã Nam xuất bản thuộc danh mục sách Kỳ ảo – giả tưởng nhưng lại là hiện thực đời thường rất đẹp & đượm buồn của xã hội Nhật.
Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya với văn phong hài hước hỏm hỉnh, chặt chẽ logic sẽ mang đến cho độc giả những tràng cười nhẹ nhàng đi kèm với triết lý sâu xa ẩn chứa đằng sau mỗi câu chuyện kể.
Chúng ta đang sống giữa thời đại mà những dòng tin được chuyển đi khắp nơi trên thế giới với vận tốc ngang ngửa một cái chớp mắt và thư tay đã là câu chuyện của những năm một chín chín mươi hồi ấy, đến mức gần như bị lãng quên.
Vậy nên sự xuất hiện của những bức thư tay được luân chuyển xuyên thời gian – không gian giữa các nhân vật và hoàn cảnh khác nhau đã góp phần tạo nên một đại tiệc ngập tràn xúc cảm trong tác phẩm Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya của nhà văn Higashino Keigo.
Cuộc lẩn trốn của ba tên trộm
Thứ bóng tối dịu êm của đêm hắt lên nền xanh hình ảnh từ chiếc máy phát nhạc đĩa than, phong thư, đàn ghita, điện thoại, đồng hồ cổ… đến bóng ba người liêu xiêu dưới ánh trăng. Tất cả xoay quanh tiệm tạp hóa cũ với chiếc bảng hiệu bị bồ hóng đóng đến mức khó nhìn thấy được tên.
Tại đây, Atsuya, Shota và Kouhei đã vô tình dấn thấn vào câu chuyện xảy ra từ ba mươi hai năm trước: tư vấn tâm tư, tình cảm thông qua những bức thư. Nhưng điều đặc biệt là những bức thư họ nhận được không phải ở hiện tại, chúng thực sự được chuyển đến từ quá khứ cách đó hơn ba mươi năm, khi ông chủ của tiệm tạp hoá kỳ lạ này – Namiya Yuji bắt đầu công việc trả lời thư từ của những người lạ.
Tiệm tạp hoá đã không nhận thư kể từ khi ông cụ qua đời, nhưng vào cái đêm ba anh trộm ghé thăm, nơi đây đã hoạt động trở lại. Ba anh chàng bất đắc dĩ trở thành người giải đáp thư từ cho những người đến từ quá khứ.
Những mẩu chuyện tưởng chừng chẳng liên quan nhau cũng dần được kể lại một cách chi tiết thông qua các bức thư. Thoạt tiên, chúng được gửi bởi những người khác nhau, trong khoảng thời gian khác nhau như chẳng hề có mối liên quan nào. Nhưng dần dà, mọi thứ lại liên kết khắn khít không ngờ. Liệu họ đang muốn kể những câu chuyện gì? Trước khi đi đến bước đường buộc phải “tâm sự với người lạ”, các nhân vật đã ôm vào lòng những đau buồn và dằn vặt nội tâm đến nhường nào?
Giọng kể chậm rãi, từng nét chữ như thấm đượm những nỗi buồn. Vòng tròn tạo hoá bắt đầu chuyển động, đè lên những khắc nghiệt của cuộc sống và đem đến vô vàn dịu ngọt cho các số phận đang trĩu nặng nỗi niềm.
Đặc biệt hơn là cách Higashino Keigo khéo léo chắp nối và dẫn dắt mạch truyện thành một mối, vòng tròn vô hình được mở rồi khép lại trọn vẹn đến bất ngờ. Không một nhân vật thừa, không một chi tiết vụn vặt nào bị lãng quên, tất cả đều đang nắm giữ mảnh ghép còn thiếu trong bức tranh đêm thăm thẳm bao trùm lấy bìa sách.
Những gì xuất phát từ trái tim sẽ chạm đến trái tim
Có thể bạn sẽ tự hỏi tại sao lại gửi thư đến một nơi mình không quen biết để tìm lời khuyên? Hẳn là do các nhân vật đã luôn sống trong những ngày rất đơn độc khi không có người chia sẻ, hoặc đơn giản chỉ vì việc gửi thư đến một người lạ giúp họ yên lòng hơn, bởi chẳng thể giải quyết thì cũng như tờ giấy trắng xé đi, không chút ràng buộc.
Nhưng điều họ không thể ngờ đến chính là thứ sức mạnh tuyệt vời mà họ vô tình gửi gắm đến tiệm tạp hóa đã giúp ông Namiya Yuji vượt qua chuỗi ngày tuổi già cô quạnh. Chính vì thế, trước những chia sẻ thấm đượm tâm tư của họ, ông Yuji bao giờ cũng hồi đáp bằng cả con tim mình. Từ những ngô nghê của cậu học trò muốn được 100 điểm đến câu chuyện phức tạp của cô gái lỡ mang thai với một người đã có vợ… ông cố gắng dồn hết tâm tư vào bức thư, trả lời đến khi bản thân tự thấy hài lòng mới thôi.
Dẫu biết mỗi người đều đã có cho riêng mình câu trả lời, ông vẫn luôn mong những điều mình viết ra sẽ giúp họ phần nào xoa dịu khó khăn đang đè nặng. Ông cũng chẳng bao giờ đặt mình ở vị trí của người đi trước, nhiều kinh nghiệm sống mà áp đặt lên người khác. Điều ông trao đi chính là chiếc chìa khoá, “tấm bản đồ trắng” để họ can đảm cởi bỏ nút thắt và ông thực sự đã rất biết ơn vì điều này. Ông Namiya Yuji đã nói: “Nếu bản thân họ không muốn sống tốt, sống hết mình thì dù có nhận được câu trả lời nào cũng thế thôi”.
Chỉ cần dám ước mơ, cuộc sống sẽ chắp cánh cho bạn
Mỗi câu chuyện đều để lại trong lòng tôi những cảm xúc rất khác nhau. Tôi thích nhất là câu chuyện của Nhạc sĩ cửa hàng cá, vì cách anh dám ước mơ và theo đuổi nó đến cùng dù mãi không có thành tựu gì lớn. Đọc đến bức thư của anh, bạn hẳn sẽ dừng lại để tự hỏi mình có từng dám mơ và sống hết mình với những điều ấy chưa?
Như Jack Ma đã từng nói, “Nếu bạn không bỏ cuộc, bạn sẽ luôn còn cơ hội. Bỏ cuộc chính là thất bại lớn nhất”. Vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, anh vẫn chưa bao giờ từ bỏ nó: “Vậy thì bố ơi, con sắp để lại được dấu ấn rồi. Dù chỉ là một trận thua”. Có lẽ chính nhờ sự chân thành và quyết tâm của mình mà anh cuối cùng cũng được đền đáp bằng một bản “Tái sinh” vô cùng tuyệt vời cho nền âm nhạc.
Hãy tin vào bản thân và cháy hết mình với cuộc sống
Ông Yuji đã để lại di nguyện cuối cùng, hy vọng con trai có thể khuyến khích mọi người chia sẻ cảm xúc thật sau khi nhận được thư trả lời từ tiệm tạp hóa Namiya vào ngày giỗ thứ 32 của mình, và thực sự đã có rất nhiều người gửi đến ông lời cảm ơn thành kính nhất. Hẳn là không phải ai cũng hiểu, tin và làm theo những lời khuyên ấy, hoặc có khi họ chẳng đủ thời gian để hiện thực hóa mong muốn, nhưng họ đã thực sự biết ơn sự cứu rỗi từ các bức thư của ông.
Ngạc nhiên hơn là trong số đó có cả lời cảm tạ được gửi đến ba tên trộm đang lẩn trốn, giúp họ nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống qua những lần trao đổi thư. Và họ dường như đã tìm thấy câu trả lời cho riêng mình: “Nếu ví những người nhờ tôi tư vấn là kẻ lạc đường thì phần đông trong số đó ở tình trạng có bản đồ nhưng không chịu xem hoặc không biết vị trí hiện tại của mình. Nhưng có lẽ bạn không thuộc hai loại này.
Bản đồ của bạn vẫn còn là tờ giấy trắng. Bạn đang ở trong tình trạng dù rất muốn quyết định đích đến nhưng lại không biết đường đi nằm đâu. Bản đồ là giấy trắng thì dĩ nhiên là lúng túng rồi. Ai cũng sẽ thấy mất phương hướng. Nhưng bạn hãy thử thay đổi cách nhìn. Vì tờ giấy trắng nên bạn có thể vẽ bất kỳ bản đồ nào. Tất cả là tùy ở bạn. Mọi thứ đều tự do, khả năng là vô tận. Điều này thật tuyệt. Tôi mong bạn hãy tin vào bản thân và cháy hết mình với cuộc sống”.
Keigo đã vẽ nên vô vàn điều tuyệt vời bằng cách tô sáng những mảnh đời bất hạnh. Ông nhắc chúng ta tin vào bản thân, tránh cảm giác nghi ngờ và nhớ rằng một trong những điều khiến trái tim ta trở nên dễ chịu hơn chính là biết sẻ chia, mở lòng ra để đón nhận nhiều hơn yêu thương từ cuộc sống.