Có Một Ngày Bố Mẹ Sẽ Già Đi sẽ đưa bạn trở về với tuổi thơ. Những ký ức vui vẻ, đau buồn sẽ khiến bạn cảm thấy trân trọng những phút giây còn được ở cạnh với những người thân của mình.
Nội dung cuốn sách
Càng lớn lên, những quyến luyến của chúng ta đối với bố mẹ càng ít. Khi đại bàng non có thể giương cánh, nó luôn hướng tới không trung, chứ không phải rúc vào đôi cánh bố mẹ.
Bạn khát vọng cuộc sống khởi sắc, không còn quẫn bách giật gấu vá vai. Bạn khát vọng sự nghiệp tiến triển, như thế mới không uổng bao năm vất vả tăng ca bất kể gió mưa. Bạn khát vọng con cái của mình về sau có thể lớn lên vui vẻ khỏe mạnh, đạt được thành tích đáng tự hào, vươn lên trong môi trường cạnh tranh quyết liệt…
Nhưng bạn lại vô tình đặt một khát vọng khác nằm sâu trong tâm hồn xuống vị trí dưới cùng, khát vọng này chính là hy vọng bố mẹ đừng vội già đi.
Giống như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy mặt trời, vào những ngày trời quang nắng đẹp, bạn cảm thấy ấm áp và dễ chịu, nó như một thứ đương nhiên nên có, hưởng thụ sự tốt đẹp nó mang lại đã trở thành thói quen của bạn. Nhưng nếu một ngày, có người nói với bạn mặt trời sẽ không mọc nữa, bạn cảm thấy thế nào?
Có lẽ phần lớn mọi người đều cảm thấy sợ hãi và luống cuống. Bố mẹ cũng giống như mặt trời, luôn lặng lẽ ở sau lưng, cho bạn chỗ dựa và sự ấm áp, nhưng nếu một ngày bố mẹ không còn ở đấy nữa, cảm giác an toàn quen thuộc cũng lập tức biến mất, bấy giờ muốn tìm lại, sợ rằng đã quá muộn.
Bởi vì năm tháng vẫn mãi trôi, thời gian không trở lại, tên siêu trộm thời gian đang dần dần lấy đi tuổi xuân của bố mẹ, rồi có một ngày, bố mẹ sẽ già đi.
Review sách Có Một Ngày Bố Mẹ Sẽ Già Đi
Mình đã đọc một mạch cuốn sách Có Một Ngày Bố Mẹ Sẽ Già Đi bởi vì nó quá hay. Các câu chuyện trong sách nhẹ nhàng nhưng thật sự chạm tới trái tim. “Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn nuôi mà bố mẹ ko đợi được”. Trong chúng ta biết bao nhiêu bạn trẻ đang lao thân vào kiếm tiền mà quên mất bố mẹ sẽ già đi? Nếu có thể hãy về nhà, dành thời gian cho bố mẹ, những người thân yêu nhiều hơn nhé. Vì chúng ta ko thể biết được, ngày mai sẽ thế nào. (Huyền Đặng)
Có Một Ngày Bố Mẹ Sẽ Già Đi là những câu chuyện ngắn về gia đình trong cuộc sống thường nhật nhưng đầy cảm động, về những năm tháng đi qua. Những câu chuyện của mỗi người với những nhớ thương, tiếc nuối về những lời chưa dám nói, chưa kịp nói với những người ruột thịt, thân yêu nhất, những day dứt vì những từ đã thốt trong giây phút không thể kiềm chế.
Đọc sách, một tình yêu nhà, yêu gia đình lại nghẹn ngào trong lòng với mỗi câu từ bình dị. Mỗi câu chuyện lại làm mình nhớ về con đường nhỏ về làng. Nhớ bóng tảo tần, chập chờn bên bếp lửa mỗi sớm của mẹ ngày xưa khi thổi cơm dáng xách nàn bán từng miếng cơm nuôi hai chị em. Bà nội chống gậy cho đàn gà ăn đỡ bố. Bà ngoại bước chân thoăn thoắt đi hái rau rồi dẫn cháu đi chơi.
Những giọt mồ hôi của bố khi phơi xong mẻ thóc ngày giữa tháng 6. Đọc sách mà nhớ, nhớ tất cả, muốn được về nhà. “Mỗi chúng ta đều là một con chim làm tổ trên cây, bố mẹ chính là cây cổ thụ. Cây che nắng cháy gió mưa, che chở chim non đến khi đủ lông đủ cánh. Hôm nay, đã đến lúc về nhà.” (Lê Lê)
Là những mẩu truyện ngắn của nhiều tác giả xoay quanh những người thân yêu. Nó khiến ta nhận ra rồi một ngày dù nhớ đến mấy cũng không gặp được, dù gọi mãi cũng không nghe tiếng trả lời. Thật sự thì yêu thương nên được thể hiện khi còn có cơ hội và khi người ta yêu thương còn nhận được. Một cuốn sách nên đọc, tùy vào cảm nhận mỗi người sẽ nhận ra điều gì trong ấy. (Yến Nhi)
Đã lâu lắm rồi mình mới đọc được một cuốn sách mà trong đó có sự chân thành, xúc động, ngôn từ bình dị và những câu chuyện đời thường đơn giản thôi, nhưng khi lật dở từng trang sách đều đem đến cho người đọc một cảm giác vô cùng đặc biệt. Có thể đây là một cuốn sách về gia đình nên mới có thể chạm nhẹ vào trái tim mình như vậy.
Cuốn sách bao gồm các câu chuyện của hơn 20 tác giả khác nhau, họ chia sẻ về những “người nhà” của mình, những chia sẻ hết sức chân thật, mà trong các câu chuyện đó chúng ta cũng dễ dàng bắt gặp câu chuyện của chính bản thân mình. “Con người sinh ra trên đời vốn cô liêu, con đường hỉ nộ ái ố lẽ ra phải bước một mình nhưng vì có người nhà nên cuộc đời mới đậm hương”.
Bố mẹ giống như ánh mặt trời sau lưng, luôn chiếu sáng lên cuộc đời của chúng ta, len lỏi bằng sự quan tâm chân thành, chúng ta cứ ngỡ mặt trời thì sẽ luôn mọc, sẽ luôn ở đó, nhưng rồi đến một ngày, bố mẹ già đi khi chúng ta nhìn thấy sợi tóc bạc của họ, khi đó chúng ta dần hiểu ra, một ngày mặt trời mà không mọc nữa, đó có lẽ sẽ là ngày tận thế. Cũng như bố mẹ của chúng ta, một ngày họ già đi và không còn nữa, bầu trời của chúng ta khi đó sẽ sụp đổ. (Như Quỳnh)